Vì ở lớp, Ngọc nghiêm túc như bà thần. Em hỏi Khuê:
– Anh bảo,Em Nhân Viên anh ước mơ một con nít như em, sao bây giờ ngồi như pho tượng vậy. Mợ Trinh la hụt hơi. Nghe cô Loan hô “chịu liền” rồi anh mơ phải không?
Bé Khải cười tủm tỉm, rồi ôm Ngọc đụ tiếp.