Lát nữa con đền ơn cho… Ui, bác táp cặc con hả. Cũng hờ hững, êm đềm, lãng đãng, nhẹ như tơ hồng,Loạn Luân như mây chiều trôi lang thang. Nhưng sao hai bà chị dâu này không thèm người lớn, mà lại cứ nhè em mà tỏ tình, và thú thật là họ yêu trẻ con? Em nói:
– Chờ bữa nào làm gì. Người ta ra hai ba cái mà mình vẫn trơ trơ ra như đá.